Cậu tìm bạn trai ở đâu (3-4)


Phần 1-2

3. Người tốt
Người thần bí: "Cậu không muốn xúc động vớ vẩn, tôi khẳng định không phải thích cậu, cái đó cũng không rõ ràng lắm, cho nên mới thấy kỳ lạ."
Đối với sự thẳng thắn của anh ta, Trương Trì Tân không biết nên nghĩ gì. Nghĩ đi nghĩ lại, hắn khó khăn đánh chữ: "Anh đã... Như vậy... tức là thích tôi sao..."
Người thần bí: "Đùa gì vậy, cậu tỉnh lại đi!"
Trương Trì Tân đau xót nhìn dấu chấm than kia, thầm nghĩ mình kém cỏi vậy sao, không đến nỗi đó chứ, mấy năm này cũng có không ít người liếc mắt đến hắn nha.
Trương Trì Tân: "Được rồi, anh không phải giải thích, vậy anh muốn gì?" Mới đánh xong mấy chữ này, chính hắn cũng cảm thấy tinh thần buồn bã.
Người thần bí: "Trước đã nói rồi, nhờ cậu tìm bạn trai cho tôi, tôi muốn xem mình biến thành người đồng tính hay thân thể có bệnh rồi."
Nói như thế hóa ra anh ta đang mắng mình thân thể có bệnh từ năm đầu đại học sao. Trong lòng Trương Trì Tân hết sức phức tạp, cho dù tính tình có tốt đến mấy cũng không thể chịu nhục như vậy, phút chốc giọng nói trở nên ác liệt: "Không giúp được, bạn trai dễ kiếm như vậy, bố mày đã không còn ở đây lảm nhảm với mày, cút ra khỏi giường mẹ nó đi. Mày tùy tiện tìm cái nhà thổ, bọn nó sẽ giúp, chúc mày vui vẻ sung sướng."
Người thần bí: "Cậu không có bạn trai sao? Hôm qua cùng cậu đi dạo ở trung tâm thành phố... Anh ta không phải?"
Trương Trì Tân chẳng muốn để ý đến anh ta, chạy đi đánh răng rửa mặt.
Lúc rửa mặt xong, mở điện thoại ra nhìn, khá lắm, hộp tin nhắn đầy muốn nổ tung.
Bạn cùng phòng: "Mau đến điểm danh!"
Bạn cùng lớp: "Mỗi người một tờ giấy đặc chế để viết tên, không thể giúp được ông rồi!"
Lớp trưởng: "Không xong rồi, lão thái dọa, ai không đi học cuối học kì đều phải ở lại, ông đâu rồi!!!"
Một tin nhắn cuối cùng từ người thần bí: "Cậu chắc là biết, cậu xong rồi. Nhưng tôi có cách, chỉ chờ xem cậu nói gì."
Giữa danh dự của đàn ông và điểm số chẳng mấy giá trị, Trương Trì Tân không chút do dự kiên quyết lựa chọn...
TO người thần bí: "Anh là người tốt, người tốt suốt đời bình an."



4. Bắt được
Trước khi chuông reo vào tiết 3, Trương Trì Tân từ cửa sau chạy vào phòng học. Hắn ngồi phía sau đám bạn, thần không biết quỷ không hay, vỗ vai một người trong số đó.
Người này "A" một tiếng, gào to:
- Tiểu Tân ca, sao giờ ông anh mới đến! Sáng làm gì vậy!
Những người khác cũng đồng tình hèn mọn nhìn Trương Trì Tân.
Trương Trì Tân kéo đầu bọn họ qua đây, nhỏ giọng nói:
- Tôi hỏi, sau khi điểm danh, xung quanh lão thái có phát sinh chuyện gì đặc biệt không? Chú ý, chuyện đặc biệt. Nhớ lại cẩn thận xem.
- Hừm... Lão thái vừa đếm số giấy vừa mắng bọn tôi.
- Cái này không tính.
- Có, cô ấy còn lén đem giấy lau mũi ném vào trong hộp phấn, còn tưởng không ai nhìn thấy, ha ha.
- Nếu nói việc xung quanh cô ấy...
- Đây cũng coi là việc đặc biệt, vừa rồi, ngay trước khi ông đến, không biết ai mở cửa sổ phía trước, gió rất to, đồ vật trên bàn đều bị rơi xuống đất, lão thái tức đến nỗi gọi người giúp cô ấy nhặt đồ...
Dường như não Trương Trì Tân nhen lên ngọn lửa, hỏi:
- Người nhặt đồ là ai?
- Mấy nữ sinh ngồi phía trước, tôi cũng không biết, chắc khoa Số học. Ông hỏi làm gì?
Trương Trì Tân rất thất vọng:
- Toàn là nữ sinh à...
Một tên bạn thân nói xen vào:
- Còn có cả Nghiêm Nhất Chu nữa, hắn còn chủ động lên giúp, thật là kỳ quái.
Nghiêm Nhất Chu?!
- Mọi người còn nhớ không, học kỳ trước khoa Văn nghệ có một chị xuống khoa mình chọn mấy người đẹp trai biểu diễn tiết mục chào đón sinh viên mới, liền chọn trúng hắn, ai biết được tên đó sống chết không chịu giúp, chị ấy thiếu nước quỳ xuống cầu xin thôi. Sao nhỉ, hôm nay hắn đổi tính rồi hả? Đừng nói với tôi bà lão kia quyến rũ hơn cả nữ sinh đại học...
Trương Trì Tân không còn tâm tư nghe tiếp, lập tức nắm chặt điện thoại. Kiềm chế kích động nhộn nhạo trong ngực, hắn nheo mắt lại tìm kiếm trong phòng học rộng lớn, cuối cùng nhìn thấy bóng dáng người kia ở một góc phía sau.
Nam sinh một tay chống nửa bên mặt, dường như đang chăm chú ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ. Ánh mặt trời chiếu trên người anh ta, cả người đều toát ra một loại phong thái kỳ ảo.
Bỗng nhiên anh ta quay mặt lại...
Trương Trì Tân nhìn ngây dại.

-- (còn tiếp)

0 nhận xét :

Đăng nhận xét