Cậu tìm bạn trai ở đâu (9-10)


Phần 1-2 || Phần 3-4 || Phần 5-6 || Phần 7-8

 CẢNH BÁO  Nội dung không phù hợp với người dưới 18 tuổi. Vui lòng cân nhắc kĩ trước khi đọc. Chủ Blog hoàn toàn chối bỏ trách nhiệm với bất cứ vấn đề gì xảy ra với người đọc.

9. Nhà vệ sinh
Nghiêm Nhất Chu giống như bị kinh sợ, mạnh mẽ rút tay lại.
Trương Trì Tân quan sát sắc mặt của anh ta, dè dặt nói:
- Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn nói da anh tốt.
Nghiêm Nhất Chu sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm hắn:
- Cậu... Cậu sờ soạng tay tôi.
Mặc dù mùa đông, Trương Trì Tân cũng cảm thấy mồ hôi sắp rơi xuống. Hắn lo lắng không thể giải thích:
- A... Tôi sờ sao, có thể là phản xạ có điều kiện thôi, thật sự không cố ý... Nếu anh cảm thấy mình chịu thiệt, tôi có thể để anh sờ lại... Báo trước nhé, tay của tôi rất thô ráp, không như tay anh cầm rất thích...
Không chờ hắn nói xong, Nghiêm Nhất Chu liền đi. Anh ta đi rất dứt khoát, ngay cả món cơm ăn với thịt lợn yêu thích cũng không cần.
Anh ta tức giận. Mình xong rồi. Trương Trì Tân đưa mắt nhìn bóng dáng Nghiêm Nhất Chu thẳng đến nhà vệ sinh, lẳng lặng chờ đợi cơn thịnh nộ của anh ta sau khi rửa tay quay lại.
Đợi mãi, cửa nhà vệ sinh vẫn không có động tĩnh gì.
Xem ra chính mình đánh giá cao sức chiến đấu bộc phát của Nghiêm Nhất Chu, thực sự không thể vì từng gọi anh ta là người thần bí mà đem anh ta xếp ngang hàng với tài nghệ của ma lão tiên sinh.
Trương Trì Tân nuốt miếng thịt kèm nấm cuối cùng, quyết định tự mình tiến đến.

Không phải hắn không tự trọng, được rồi, thực ra hắn không có tự trọng, hắn muốn nhìn Nghiêm Nhất Chu đang chơi đùa cái gì bên trong. Trực giác nói với hắn, không phải chuyện đại tiện đơn giản như vậy.
Đúng lúc đẩy cửa vào, hắn đã biết tám phần mười là vận xấu. Nam sinh đại học thân tâm vững vàng, tinh lực tràn đầy sau khi ăn xong làm chuyện gì không tốt, lại lén lút chạy vào khu mùi khó ngửi, chất bẩn tràn đầy nhìn một thanh niên khác? Không phải đầu óc có bệnh, chính là... Không thể nào, mình đối với...
Trong nhà vệ sinh có âm thanh ngoài dự liệu.
Trương Trì Tân hoài nghi bệnh của mình càng nặng hơn.


10. Thú tình
Nhà vệ sinh không lớn, tổng cộng có hai gian, lúc này một gian để mở, mơ hồ có thể thấy được bánh trong bồn cầu, một gian khác cửa khóa chặt, âm thanh từ nơi đó phát ra.
Trương Trì Tân dỏng tai nghe một hồi, nghe đến đỏ mặt tía tai, miệng khô lưỡi khô.
Nếu như không phải chính tai nghe, đâm chết hắn cũng không tin bề ngoài thanh cao như Nghiêm Nhất Chu lại có tiếng ... tiếng rên rỉ... dâm đãng như vậy.
Tuy rằng thanh âm của anh ta lúc trầm thấp lại không rõ ràng, nhưng chính loại mỹ cảm xuất phát từ áp lực này, khiến Trương Trì Tân mạnh mẽ chà xát cục cưng của mình...
Hắn dùng tay che hô hấp, loạng choạng tiến đến gian không người kia, đặt mông ngồi xuống nắp bồn cầu, luống cuống tay chân cởi quần...
Cách một tấm gỗ mỏng, tiếng thở dốc của Nghiêm Nhất Chu rõ ràng cực kỳ. Càng nghe Trương Trì Tân càng hoảng hốt, càng chà xát vật trên tay nhanh hơn, các loại đạo đức văn minh - cái gì mà "bạn cùng học phải tôn trọng lẫn nhau, ở chung hòa thuận" - đều bị hắn dập nước trôi tiệt, giờ này khắc này, trong đầu hắn, Nghiêm Nhất Chu ngoan cường trần truồng ngồi trên đùi mình, vẻ mặt đỏ bừng kéo tay mình xâm nhập nơi mềm mại lại nóng hổi phía sau anh ta...
Sát vách, âm thanh như làm nũng, lại như nức nở liên tiếp "Trương Tân Trì... Trương Tân Trì..." khiến hắn giật mình một cái, tay đều là...
Giải quyết tốt hậu quả trong thời gian ngắn, hắn từ trong thú tình chậm rãi  khôi phục lý trí, lần lượt khảo chứng hai điểm: một, Nghiêm Nhất Chu từng nói nghĩ đến mình khi tự an ủi quả là nói thật; hai, anh ta cũng nói dối. Nói một đằng làm một nẻo không thể chấp nhận được.
Tiếp theo, Trương Trì Tân làm một cử động có thể nói là to gan nhất từ lúc chào đời đến giờ, hắn đứng ở nắp bồn cầu, chuẩn bị từ phía trên tấm ngăn nói với Nghiêm Nhất Chu hai câu trong lòng.
"Chào bạn học, tên tôi là Trương, Trì, Tân, anh lại nhầm nữa là sao?"
"Chưa được tôi đồng ý, anh đã kêu loạn tên tôi ở nơi dơ bẩn như vậy, còn gọi sai, tôi rất đau lòng, phải bồi thường, tôi phải sang gian của anh trừng phạt, anh mở cửa ra."
Hắn hắng giọng, đang định bắt đầu, lại phát hiện Nghiêm Nhất Chu đã đi mất, bên trong ngồi chồm hỗm một người mập mạp, vẻ mặt hoảng sợ nhìn mình.

-- (còn tiếp)

0 nhận xét :

Đăng nhận xét